Đầu óc như vậy nếu chia cho con gái một chút thì tốt biết bao, như vậy nàng sẽ không phải lo lắng.
Lục Nghiễn gật đầu với nàng, “Ừm.”
Hắn vừa đáp lời, vừa trong lòng suy nghĩ nha đầu kia lúc nào thì về. Nàng không ngồi đối diện ăn cơm, cảm giác đồ ăn cũng không thơm như vậy.
Ý nghĩ này vừa dứt, liền nghe thấy một giọng nói trong trẻo, “Cha, mẹ, con về rồi.”
Hí vừa xong, nàng liền liều mạng chạy về, dây xích xe đạp cũng sắp bị nàng đạp gãy.
Lục Nghiễn ngẩng đầu nhìn nàng một cái, chỉ thấy nàng cõng một cái túi, mặc dù trên trán đầy mồ hôi, nhưng mắt lóe sáng, sinh động tươi đẹp hơn nhiều so với lúc ngồi bên cạnh làm bài.
Hàn Lan Chi trừng mắt nhìn nàng một cái, có chút tức giận, “Ngươi còn biết trở về sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT