“Ừm, đi nước E.”
“Thật là một tương lai tốt đẹp. Con gái nhà tôi Ức Hân cũng rất cố gắng, nhưng không có được cơ hội này, thật đáng tiếc.” Nói đến đây, Trần mẫu có chút tiếc nuối.
Trần Ức Hân nhìn ra được, mẹ mình đang ao ước, vội cười nói: “Mẹ, thực ra chuyện học hành không chỉ cần cố gắng, mẹ đừng lấy con đi so với Lý Khâm rồi không vui, dù sao trên đời này luôn có người ưu tú hơn. Mẹ nhìn anh trai con này, bao nhiêu sinh viên y khoa có thể không tiếc nuối khi nhìn anh ấy. Mẹ lấy anh trai làm niềm tự hào là được.”
Lý mẫu cười nói: “Ai da, Ức Hân nói đúng. Con gái nhà chúng tôi Lý Khâm, nếu sau này trong lĩnh vực chuyên môn của mình có thể đạt đến trình độ của bác sĩ Trần, tôi đã cảm ơn trời đất rồi.”
Hai bà mẹ bắt đầu khen ngợi lẫn nhau, nhất thời trò chuyện rất vui vẻ, thậm chí quên mất việc gặp mặt.
Lý mẫu và Lý Sương đều rất hoạt bát, Trần mẫu và Trần Ức Hân cũng rất hợp.
Người ta nói ba bà đàn bà thành cái chợ, bốn bà thì càng náo nhiệt. Vì không có việc gì làm, anh về phòng uống trà đọc sách, tiện thể ngủ một giấc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play