“Vậy ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi.”
Cúp điện thoại, Trần Ức Nam liền lái xe về nhà.
Sau bữa tối, Trần Ức Nam như thường lệ dự định đi phòng của ông nội để thảo luận bệnh lý với ông.
Vừa đẩy cửa ra, hắn thấy ông nội đang nằm trên giường, thở dài thườn thượt.
“Sao vậy ông nội?”
“Ta cảm giác ta sống không lâu.”
Trần Ức Nam cười nói, “Ngài năm nay đã chín mươi chín tuổi rồi, cùng tuổi với ngài đều chết hết, còn gọi là sống không lâu sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play