Lục Nghiễn nhất thời nghẹn họng.
Lục Nhã nhìn thấy biểu cảm của Lục Nghiễn, cười đến vỗ đùi.
Thẩm Thanh Nghi cũng cúi đầu không dám cười ra tiếng. Đừng nhìn Tương Vinh luôn trầm mặc không nói, nhưng khi nói ra lời thì không hề nhảm nhí.
Mặc dù hả giận, nhưng ai bảo hắn cũng nói nàng nông cạn. Tuy vậy, nàng vẫn không đành lòng thấy nam nhân của mình ngạc nhiên, liền lấy một miếng bánh ngọt, bóc lớp giấy gói đưa đến bên môi Lục Nghiễn, “Nếm thử đi, rất ngon.”
Lục Nghiễn há miệng ăn, khóe môi nháy mắt nhếch lên, “Hương vị cũng không tệ.”
Mặc dù muốn tiếp tục ở chung với thê tử, nhưng nghe các nàng nói chuyện phiếm những thứ này, thực sự nhàm chán, thế là liếc nhìn Tưởng Thành, “Ngươi còn có cách nào câu cá khác không?”
Tưởng Thành đứng dậy, “Không có cá, nếu ngươi thấy nhàm chán, chúng ta đi phía trước trong rãnh chặn một chút đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT