Tương Vinh hơi kinh ngạc cô gái nhỏ Lục Nhã lại nói những lời này, một lúc lâu mới mở miệng nói: “Vậy ta chờ em.”
Hắn kỳ thật không quan tâm Nhã Nhã có thành tựu hay không, hoặc là có đi làm hay không, nhưng Nhã Nhã để ý, coi như lại không nỡ cũng phải ủng hộ.
Lục Nhã cười.
Nàng cười lên đặc biệt xinh đẹp, đôi mắt cong cong như trăng non. Tương Vinh nhìn nàng, chỉ cảm thấy tim đập loạn nhịp.
Lục Nhã từ phòng Tương Vinh ra ngoài đã chín giờ rưỡi. Đi qua phòng khách, liền thấy Tưởng lão phu nhân vẫn ngồi ở đại sảnh. Nàng tiến lên chào hỏi, “Tưởng bá mẫu.”
Tưởng lão phu nhân nhìn nàng, “dỗ ngủ rồi?”
Lục Nhã có chút xấu hổ gãi gãi đầu, “ừm, ngủ rồi, bà cũng đi ngủ sớm đi, con xin phép về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT