Lục Nghiễn ngạc nhiên liếc nhìn Thẩm Thanh Nghi: “Ngươi… Ngươi có thể để cho các nàng đi qua?”
Nói đến đây, An An có quyền lên tiếng: “Ba ơi, cái này ba không biết đâu, mẹ không hề nổi giận, chỉ vài câu là có thể khiến người ta tức đến trợn mắt ngoác mồm.”
Lục Nghiễn nghe xong câu này, lại nhìn Thẩm Thanh Nghi, chỉ thấy nàng buông mắt cười, khẽ gật đầu: “Không chịu thiệt là tốt rồi.”
Mấy ngày nay ở chung, hắn cảm thấy mình đang nhận thức lại thê tử. Khắp nơi đều là bất ngờ và kinh hỉ, khác hẳn với ấn tượng ban đầu khi hắn đến nhà giáo sư.
Có lẽ lúc trước hắn căn bản không hiểu nàng.
Một nhà ba người cười nói vui vẻ, liền đến viện nghiên cứu. Có người nhìn thấy Lục Nghiễn mang theo Thẩm Thanh Nghi và An An trở về, cho rằng mình hoa mắt, xoa mắt mấy lần mới xác định, sau đó nhanh chóng chạy đến nhà họ Lục.
Vừa đến cửa nhà họ Lục, người đó đã thở hổn hển gọi: “Bà Tiền, nhà các ngươi có khách!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play