Nàng tưởng là ảo giác, nguyên lai là thật.
Nhìn thấy Tưởng Thành thổ huyết, nàng hoảng hốt, một bên đỡ hắn vào phòng, một bên vội vàng hỏi: “Ngươi làm sao vậy Tưởng Thành ca?”
Tưởng Thành nhìn mái tóc rối bù và đôi mắt sưng đỏ của nàng, đau lòng vô cùng, liều lĩnh ôm nàng thật chặt vào ngực, luôn miệng nói: “Không sao, không sao, xin lỗi, xin lỗi.”
May mắn, áy náy, vui mừng, đau lòng cuốn lấy toàn thân mỗi một sợi thần kinh của Tưởng Thành, hận không thể đem nàng hòa vào cốt nhục của mình.
Hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới người phụ nữ này lại vì hắn mà chống đối Lục đại bá, ngoài việc hắn bị thương, sẽ không để ý sự phản đối của Lục đại bá lén nhìn hắn, còn lại bất kể là để nàng đi nước ngoài học, hay là hoãn hôn ước với hắn, coi như nàng cũng không vui lòng, cũng sẽ thông cảm cho sự khó xử của Lục đại bá, thuận theo và tôn trọng.
Lục Thừa Chi bị hắn ôm đến nghẹt thở, rõ ràng đây là cái ôm mà nàng hằng mong ước, nhưng dáng vẻ của Tưởng Thành ca khiến nàng rất bất an.
Nàng giãy giụa đẩy hắn, “Tưởng Thành ca, ngươi làm sao vậy? Cho ta xem một chút có được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play