Bất quá nàng lại rất thích.
“Cảm ơn cậu! Nhưng cháu không cần hai cậu mang nhiều như vậy, chỉ cần cái rương lớn như thế này, vàng thỏi và dược liệu mỗi thứ một nửa là được rồi.” Chu Thư Du tuy vội vàng xử lý đồ vật, nhưng cũng không đến nỗi thật coi hai cậu mình là lao công vận chuyển.
“Đi, lần này nếu không xảy ra vấn đề, về sau thường xuyên, chúng ta đều sẽ qua đây tìm các ngươi.” Hứa Chính Phi nhìn cháu gái còn để lại không ít thứ, nhưng vẫn có ý định tìm cơ hội ra ngoài, cười nói với nàng về kế hoạch của mình.
Quả nhiên Chu Thư Du nghe bọn họ nói còn có thể quay về mấy chuyến, mắt đều sáng lên.
Hứa Tử Kiêu lại suy nghĩ theo Chu Thư Du một hồi, mới cau mày nói: “Các ngươi bây giờ ở Hoa quốc cũng tiêu không bao nhiêu tiền, kỳ thật đồ vật không cần vội vàng bán ra. Chúng ta mang về, trước để trong tay ép một chút, chờ các ngươi lúc cần tiền, lấy ra đi bán, khẳng định có lời hơn.”
“Ta dự định bán lấy tiền, sau đó toàn bộ dùng để mua kỳ hạn giao hàng.” Chu Thư Du giải thích.
Hứa Chính Phi và Hứa Tử Kiêu hơi kinh ngạc, sau đó không dám tin nhìn Chu Thư Du.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play