Một lúc lâu sau, Dịch Kiến Cương mới cười nói: “Xem ra Chu đồng chí và Lâm đồng chí làm việc rất có kinh nghiệm, tuy hái nhiều nấm nhưng không có loại nào có độc, các ngươi có thể yên tâm ăn.”
“Vậy chúng ta về trước suy nghĩ xem tối nay nên làm nấm thế nào.” Chu Thư Du thuận theo lời hắn nói.
Dịch Kiến Cương gật đầu, nhưng vẫn có chút không yên lòng dặn dò: “Chu đồng chí, Lâm đồng chí, núi này của chúng ta tương đối ẩm ướt, nếu các ngươi thích hái nấm, lát nữa ta sẽ cho người đưa cho các ngươi ít thuốc phòng rắn, còn có huyết thanh. Các ngươi bình thường lên núi tốt nhất là mang theo bên mình, tránh khỏi xảy ra tình huống bất ngờ.”
“Tốt, vậy phiền phức cho Dịch quân trưởng rồi.” Chu Thư Du cười híp mắt cảm ơn.
Thấy tìm được người, lại thấy bọn họ không có ý định ở lại núi lâu, Dịch Kiến Cương cũng dẫn người cùng xuống núi.
Chu Thư Du và bọn họ buổi tối xào nấm, còn nấu canh nấm, ăn uống thật vui vẻ.
Bất quá, chiều hôm nay trên núi nhìn thấy mấy thím kia thì không được vui vẻ cho lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT