Mao Vĩnh Minh lúc này mới nhớ tới chuyện trước đó mơ hồ nghe được về Chu Thư Du, suy nghĩ lại nàng tùy tiện cho một đơn thuốc liền có thể để huynh đệ tốt của hắn mở một nhà máy.
Nhà máy này còn chưa chính thức đưa vào sản xuất đã nổi danh trước, có lợi nhuận trước.
Mao Vĩnh Minh có chút áy náy cười cười, “Là ta suy nghĩ nông cạn! Thư Du, cô vẫn nên lấy việc chính của mình làm chủ, nếu thật sự không có thời gian, không đưa bản vẽ thiết kế cho chúng tôi cũng không sao.”
“Không sao, ta chỉ là tùy tiện vẽ một chút để thư giãn tâm tình thôi.” Chu Thư Du ngược lại không cảm thấy mỗi quý vẽ mấy bộ quần áo đưa ra ngoài là việc khó gì.
Nàng một tuần chỉ mất nửa giờ thôi, cũng coi như là một thú vui nhỏ.
“Vậy ta đi trước! Cô yên tâm, những gì cô giao cho tôi, tôi đều nhớ kỹ trong lòng. Cô và Thiếu Hành thì không cần tiễn tôi, để Văn Văn tiễn tôi là được rồi.” Mao Vĩnh Minh không ngừng vẫy tay chào Chu Thư Du, lúc này mới quay người rời đi.
Chu Thư Du chờ nhìn hắn lên xe, mới lười biếng dựa vào Lâm Thiếu Hành, “Ngày kia biểu tỷ và anh rể họ liền đến rồi đi? Chúng ta chuẩn bị phòng cho họ xong chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT