“Ta cũng sẽ không chạy lung tung.” Chu Thư Du tựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn, giọng nhỏ nhẹ oán giận.
Nhưng Lâm Thiếu Hành chỉ cười cười, cũng không nói gì.
Bên này bọn họ cuối cùng cũng đắp xong lều bạt nhựa, bên kia Vệ Văn Văn liền dẫn người từ ngoài viện đi tới.
Trong tay những người đàn ông mang theo bao lớn bao nhỏ đều là đồ vật, vừa nhìn thấy Chu Thư Du đôi mắt đều sáng hơn mấy phần.
“Mao thúc thúc.” Chu Thư Du vịn Lâm Thiếu Hành liền muốn đứng dậy.
Hắn vội vàng nói: “Đừng! Ngươi cứ ngồi yên! Ngươi bụng đã to như vậy rồi, tuyệt đối đừng cử động lung tung.”
Mao Vĩnh Minh vừa nói, vừa bước nhanh đi đến trong đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play