Cô chỉ hy vọng việc thân phận của mình bị vạch trần có thể chậm lại, càng chậm càng tốt.
Nhưng Hứa Tình Nhã cứ nhăn nhó nửa ngày, cuối cùng vẫn chủ động mở lời: “Thư Du, mẹ có thể hỏi con một câu được không?”
Đầu Chu Thư Du ong lên, lập tức cảm thấy mình như bị tuyên án tử hình.
Dù có móc nát lòng bàn tay, Chu Thư Du vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh trên bề mặt.
“Mẹ, mẹ muốn hỏi gì thì cứ hỏi thẳng đi! Chúng ta là mẹ con, mẹ còn có gì phải khó xử trước mặt con sao?”
Lời nói này khiến Hứa Tình Nhã thoáng thả lỏng hơn một chút, bà liếm môi, rồi cười ngượng ngùng nói: “Thư Du, mẹ biết con bây giờ mang thai vất vả lắm. Nhưng đầu năm nay vì chuyện chân của con, chúng ta đã không về Thượng Hải để viếng cha con, sang năm thanh minh con lại vừa sinh con, còn đang ở cữ cũng không thể ra ngoài.
Vì vậy, mẹ nghĩ thừa dịp tình hình của con gần đây tương đối ổn, mẹ sẽ chạy về Thượng Hải một chuyến. Vừa vặn đông chí có thể cho mộ phần trừ cỏ, mẹ cũng vừa vặn mượn cơ hội này đi thăm cha con, tiện thể nói với cha con về tình hình gần đây của con và Thư Dương. Mẹ đã nói với ông về chuyện con kết hôn mang thai, mẹ luôn cảm thấy áy náy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play