Đừng giữ nữa, mang ra đổi đi để mọi người còn sống."
"Đúng đấy, bao nhiêu người đang chờ cứu mạng, cậu cầm mà không đổi, có phải hơi quá không?"
"Nhìn người ta chết mà cậu vẫn ngủ ngon được sao? Không gặp ác mộng à?"
...
Kiều Vân Phong bình thản nhìn những lời đó rồi trả lời: "Chuyện đáng sợ nhất tôi đều đã trải qua rồi, còn sợ mơ thấy ác mộng sao?" Sau đó, cô tiện tay chặn hết những người nói năng khó nghe. Từ giờ khỏi phải thấy họ nữa, thật dễ chịu!
Trương Thiên Thành đang cố gắng giữ vững cơ thể, nhưng dưới cơn mưa như trút, anh đã bắt đầu kiệt sức. Vừa thoát khỏi dòng lũ, anh mệt rã rời, nhưng anh biết rõ, nếu không nhanh chóng tìm nơi trú mưa, sinh mệnh của anh sẽ cạn kiệt.
Anh cố gắng đào một cái hang nhỏ, lập tức chui vào và nhóm lửa sưởi ấm. Lấy ra mấy gói thuốc cảm tìm được trong toa tàu, anh uống liền hai gói. Thấy thể lực bắt đầu hồi phục chậm rãi, anh ôm lấy hộp thuốc cảm, hôn một cái thật mạnh, rồi mới dám nhắm mắt ngủ.
Nằm trên đống vali ghép lại thành giường, Khổng Chiếm Minh mặt đỏ bừng, toàn thân mệt mỏi – anh biết mình đang sốt. Nhìn điểm sinh mệnh không ngừng giảm, anh liên tục uống nước nóng, đắp mấy lớp áo khoác, nhưng trạng thái vẫn không biến mất.
Anh không ngừng lướt khu thảo luận, tìm giao dịch thuốc hạ sốt, nhưng người cần thì nhiều, người đưa ra giao dịch thì ít. Đột nhiên, anh thấy một tin:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play