Sau khi quan sát kỹ lưỡng xung quanh, Kiều Vân Phong cảm thấy nơi này khá ổn nên quyết định dựng trại tạm tại đây. Ăn uống xong, nghỉ ngơi một chút, cô xách cưa điện đi vào rừng đốn gỗ. Sống trong rừng rậm, cẩn thận là điều bắt buộc—ban đêm không thể để lửa tắt, có hàng rào bảo vệ thì sẽ yên tâm hơn. Cô không chỉ đề phòng thú dữ mà còn cả con người.
Cô dùng gỗ và dây thép quây một hàng rào quanh sườn dốc, đào một vòng bẫy rộng hai mét, sâu hai mét, cách hàng rào một mét. Gần khu trại, cô đặt thêm nhiều bẫy thú—thứ này có thể dùng cho cả người lẫn động vật.
Đêm xuống, ngồi bên đống lửa, tay cô không ngừng gọt những thanh gỗ nhọn, nhưng trong lòng lại nghĩ đến cuộc thi sinh tồn lần này thật quá “độc”. Ba ngày đầu thì sung sướng như thiên đường: ăn ngon, chơi vui, tâm trạng phơi phới. Giờ nghĩ lại, đúng là một bên thiên đường, một bên địa ngục. Cô thầm nhủ: sau này dù vào bất kỳ hoàn cảnh nào, cũng phải dốc toàn lực, nếu không thì dễ “lật xe” lắm.
Lục Thịnh Duệ vừa chặt cành cây vừa lầm bầm chửi rủa: “Nói động đất là động đất, nói tuyết lở là tuyết lở, chẳng có tí báo trước nào. Muốn người ta chết à?”
“Nếu không phải ông đây gan lớn, tâm vững, thì đã toi mạng rồi. Hừ, muốn tôi nhận thua? Không đời nào! Nhìn đây, ông đây nhất định sống sót, sống đến cuối cùng. Không giết được tôi đâu!”
Cánh tay anh không ngừng vung lên, như thể mọi tức giận đều được trút vào từng nhát chặt, từng lời nguyền rủa. Trở về trại, cảnh tượng trước mắt khiến anh tức điên—trận rung vừa rồi đã làm sập luôn hang đá anh đào. Là người đam mê sinh tồn hoang dã lâu năm, Lục Thịnh Duệ quyết định lần này phải đào hẳn một hầm trú ẩn.
“Hừ! Ông đây không tin là cái hầm cũng sập được!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT