Triệu Thần dắt Vương Mạc Ngư đi tới trước mặt một gánh hàng rong, thấy mấy con thỏ nhỏ thoi thóp trong lồng, liền hơi lộ vẻ ghét bỏ, hỏi: “Lão bản, thỏ này bao nhiêu tiền một con?”
Tiểu thương thấy cuối cùng cũng có người hỏi đến lũ thỏ này, liền hơi kích động. Gã liếc mắt nhìn y phục trên người Triệu Thần và Vương Mạc Ngư, ánh mắt đảo qua đảo lại, lấy lòng nói: “Hề, vị gia này, ngài thật có con mắt tinh đời, đây đều là thỏ cảnh, loại thỏ này không lớn thêm nữa đâu, mua mấy con cho phu lang chơi đi.”
Vương Mạc Ngư nghe vậy, trong mắt lập tức ánh lên ý muốn, khẽ kéo kéo vạt áo Triệu Thần.
Triệu Thần cảm nhận được động tác kéo áo ấy, liền vỗ nhẹ tay y để trấn an.
“Lão bản, vậy thỏ này bao nhiêu tiền một con?”
“Thấy phu lang nhà ngài thích, ta lấy rẻ cho, ba mươi văn một con thôi.”
Còn chưa kịp để Triệu Thần nói, Vương Mạc Ngư đã kinh ngạc kêu lên: “Ba mươi văn một con? Nhà người ta bán có năm văn thôi, ngươi lại đòi ba mươi văn, sao ngươi không đi cướp luôn đi? Huống chi thỏ của ngươi nhìn chẳng khỏe mạnh gì, đi thôi, tướng công, chúng ta không mua nữa, hắn rõ ràng là đang lừa tiền. Hừ!” Vừa nói vừa kéo Triệu Thần bước đi.
Tiểu thương thấy vụ làm ăn sắp mất đến nơi, liền vội vàng ngăn hai người lại, nói: “Ấy ấy ấy, đừng đi mà, giá cả có thể thương lượng, các vị đưa ta mười lăm văn đi, hai con thỏ đều cho các vị, vậy được chưa?”
Triệu Thần nghe xong, kéo lại Vương Mạc Ngư đang nổi giận: “Lão bản, ngươi không thể rẻ hơn nữa sao? Nhìn thỏ này không được khỏe, chưa biết nuôi có sống được không nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play