Vương Mạc Ngư đầy mong đợi bước vào nhà, thấy Triệu Thần còn đang ngủ bèn nhẹ nhàng lay hắn: “Tướng công, dậy đi, ta làm xong bữa sáng rồi, đến giờ ăn sáng rồi đó.”
Triệu Thần trở mình, kéo chăn trùm kín đầu, lười nhác nói: “Ừm… còn sớm mà, để ta ngủ thêm chút nữa.”
Thấy hắn lười biếng, Vương Mạc Ngư giận đến mức phồng má, trách móc: “Đúng là đồ lười, mau dậy đi!”
“Tiểu Ngư Nhi, để ta ngủ thêm lát nữa, hôm qua uống hơi nhiều, giờ ta mệt quá…” Vương Mạc Ngư nhớ lại việc hôm qua cha kéo Triệu Thần uống cả ngày, liền dịu giọng: “Thôi được, vậy huynh ngủ đi, ta ra sông giặt ít đồ. Bữa sáng ta để trên bàn rồi, lúc dậy nhớ ăn đấy.”
“Biết rồi biết rồi, ngươi đi đi.” Hắn vừa nói vừa trở mình, tiếp tục đấu cờ với Chu Công. Có điều lúc dậy lại quên sạch luôn bữa sáng, mồ hôi ròng ròng.
“Thiệt là…” Vương Mạc Ngư khẽ lầm bầm một tiếng, ôm lấy chậu đồ đi ra sông.
---
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT