Đợi đến khi Triệu Thần và Vương Mạc Ngư đến nơi, nương của y đã sớm đứng ngoài cửa chờ rồi.
“Nương, con nhớ người lắm.” Vương Mạc Ngư vừa trông thấy Lưu Mẫn đang đứng trước cửa ngóng ra ngoài, liền vội vàng xuống xe ngựa, nhào tới ôm chầm lấy bà.
“Tiểu Ngư, chậm một chút, thật là, đã thành thân rồi mà vẫn trẻ con như vậy, thật khiến Thần tử chê cười.” Lưu Mẫn dịu dàng trách yêu.
“Ai hắc ~” Vương Mạc Ngư ngượng ngùng le lưỡi.
“Nương.”
“Thần tử bái kiến nương.”
“Thần tử à, Tiểu Ngư do ta và cha nó nuông chiều từ nhỏ, có hơi yếu mềm, mong con rộng lòng bao dung cho.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play