Không biết bao lâu sau, nắm đấm của Trần Huỳnh từ từ buông ra—Tả gia đã tha cho cô một mạng.
Cô chậm rãi đứng dậy, lau nước mắt, vuốt tóc ra sau tai, ánh mắt lại trở nên cứng rắn và sắc bén, như những mảnh thủy tinh vỡ.
"Các vị."
Trần Huỳnh hít sâu một hơi, lạnh lùng tuyên bố:
"Trời tối, xin mời nhắm mắt."
Trong khoảnh khắc, mọi người đều cử động lại được, nhưng vẫn bị cấm nói.
Đồ Hộp nước mắt lưng tròng nhìn về phía Cao Dương, muốn tìm kiếm sự an ủi trong mắt anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play