Mười phút sau, Sa Diệp thay một bộ đồ đơn giản nhất gồm áo thun trắng, quần jean và giày thể thao trắng. Cao Dương cũng vậy.
Sa Diệp giải thích đây là quy định đặc biệt của công ty. Lý phu nhân không muốn các lữ khách Mộc Tinh vừa xuất viện đã bị người khác nhận ra thân phận bệnh nhân và bị kỳ thị. Vì vậy, dù là nhân viên hay bệnh nhân, khi rời khỏi công ty đều phải thay bộ đồ này.
Cao Dương và Sa Diệp đi qua cổng an ninh quét toàn thân, bước ra khỏi cửa tự động, chính thức rời khỏi tòa nhà trung tâm phục hồi. Đây là lần đầu tiên Cao Dương được ra ngoài trời.
Thú cưng AI Tiểu Nhan ngồi xổm bên trong cửa, nhìn theo bóng Cao Dương rời đi, đôi mắt to tròn của nó thậm chí còn lộ ra một tia lưu luyến.
Trời đã về đêm, bầu trời âm u, mờ mịt, như thể bị bao phủ bởi một lớp sương mù màu xám vừa ngột ngạt vừa vẩn đục. Không khí thoang thoảng mùi chua.
Cao Dương vừa hít vào hai hơi, cổ họng đã thấy ngứa ngáy, cả người cũng khó chịu.
"Đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play