Buổi sáng, Lâm Thu Úc phát hiện đôi mắt mẹ Lâm lại sưng lên. Nghĩ thầm chẳng lẽ triển lãm tranh quá thành công nên hưng phấn ngủ không được? Chào hỏi cha mẹ, cậu cơm nước xong xuôi bắt đầu thu dọn đồ đạc.
“Khi nào về?” Mẹ Lâm đứng trước mặt Lâm Thu Úc giúp cậu sửa sang lại cổ áo.
Lâm Thu Úc cười nói: “Mẹ, con còn chưa đi đâu, mẹ đã bắt đầu hỏi thời gian về.”
“Con có một mình, mẹ sợ con không biết chăm sóc bản thân, còn không cho dì Vương đi theo.” Năm đó dì Vương theo bọn họ cùng tới Bình Thành, dì Vương do Đường gia mời đến, người đáng tin cậy làm việc lại nhanh nhẹn.
“Dì Vương chăm sóc con, cha mẹ làm sao bây giờ? Hơn nữa con lớn như vậy rồi, cha mẹ không cần lo lắng.” Lâm Thu Úc cười với cha mẹ.
Tuy bản thân là người ở một mình thì sẽ gọi cơm hộp, nhưng đó là khoảng thời gian trước đây, bây giờ cậu toàn đến nhà Cố Quy Đồng ăn. Cố Quy Đồng biết rõ khẩu vị của cậu, có thể nấu đồ ăn hợp ý cậu nhất. Nghĩ đến người oai phong một cõi ở công ty nấu ăn cho mình, trong lòng Lâm Thu Úc vẫn thoả mãn không thôi.
“Phải biết chăm sóc bản thân, ở bên ngoài không vui thì về nhà, biết chưa?” Cha Lâm nãy giờ không nói chuyện nhìn Lâm Thu Úc lên xe không nhịn được mà mở miệng.
Lâm Thu Úc năm nay hiện đang là nghiên cứu sinh văn học cổ Trung Quốc, vì giáo sư có việc phải ra nước ngoài, dứt khoát cho bọn họ nghỉ. Những người khác thấy giáo sư hào phóng như vậy thì ngạc nhiên, cậu biết tính tình giáo sư, cũng không khỏi kinh ngạc.
“Thu Úc!” Mấy bạn học đã đến đông đủ, một nữ sinh tóc ngắn phất tay với cậu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT