Sáng sớm, Lâm Thu Úc mắt lèm nhèm quấn lấy Cố Quy Đồng không buông.
Đêm qua cậu nói với Cố Quy Đồng là muốn đánh thức hắn, kết quả tới 7 giờ người dậy rồi nhưng không muốn rời khỏi ổ chăn ấm áp. Cố Quy Đồng chỉ có thể nhẹ nhàng xốc chăn lên, bằng không đến lúc đó Tiểu Úc muộn cũng không vui.
Dù trong phòng không lạnh cũng không thắng nổi ổ chăn thoải mái, chăn lật ra để lộ Lâm Thu Úc đang cuộn người bên trong, cậu híp mắt bò dậy, sau đó chưa mặc áo sơ mi đã chui vào lòng Cố Quy Đồng, thích ý thở hắt ra.
“Còn không dậy nữa là muộn đó.” Cố Quy Đồng nói vậy, tay lại ôm Lâm Thu Úc để cậu không đến mức trượt xuống.
“Vâng ạ!” Lâm Thu Úc nhăn mi lẩm bẩm nói.
Cố Quy Đồng cũng không vội, hắn quá hiểu Lâm Thu Úc. Ngày thường ngoan không chịu được, đôi lúc sẽ làm nũng, không tới năm phút cậu sẽ tỉnh táo lại.
Quả nhiên, Lâm Thu Úc nói xong, thở mấy cái liền vươn tay xoa xoa mắt. “Anh Quy Đồng, buổi sáng tốt lành……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play