Tác giả: Tổng Công Đại Nhân
Chẳng mấy chốc, Tiết Ninh đã xới xong mảnh đất trống trước căn nhà nhỏ. Nhìn đất đai màu mỡ, tươm tất, nàng hài lòng xoa eo, lau mồ hôi trên trán, lòng dâng lên cảm giác thành tựu.
Mảnh đất này nằm ngay trước cửa, tiện cho việc gieo trồng và thu hoạch. Nghĩ đến Tần Giang Nguyệt di chuyển bất tiện, phải dùng xe lăn, nàng lại khom lưng dọn dẹp thêm những đám dây leo rậm rạp quanh cửa. Khi bứt dây, nàng như nghe thấy những tiếng động kỳ lạ, giống như dây leo đang r*n rỉ vì đau đớn.
“Ảo giác rồi,” nàng tự nhủ. Dù những dây leo này trông có vẻ to lớn, nhưng nơi hậu sơn này không có linh lực, làm sao có thể có linh trí? Có lẽ chúng chỉ lớn, chứ chưa thành tinh. Nếu thành tinh thật, sao có thể ngoan ngoãn để nàng bứt đi dễ dàng như vậy?
Dọn dẹp xong đám dây leo vướng víu trước cửa, Tiết Ninh vỗ vỗ tay, mãn nguyện thốt lên: “Đại công cáo thành! Mấy ngày tới có củi đun rồi!”
Từng đoạn dây leo được chất thành một đống cao ngất ở góc phải ngôi nhà, trông có vẻ hơi tiêu điều.
Tần Giang Nguyệt im lặng dõi theo mọi việc. Khi Tiết Ninh quay lại, bắt gặp ánh mắt của hắn, nàng lập tức tỏ vẻ lạnh lùng.
“Huynh đừng nghĩ nhiều, ta dọn dẹp mấy thứ này chỉ để cuộc sống sau này của mình thoải mái hơn thôi. Nơi này chẳng có gì tốt bằng Cô Nguyệt phong cả, thật không hiểu vì sao huynh cứ nhất quyết ở lại. Hay huynh cho rằng ta sẽ ghét bỏ nơi này mà không sống lâu được? Vậy thì huynh thất vọng rồi.” Tiết Ninh đắc ý nói. “Vì lợi ích lớn hơn, ta có thể chịu đựng điều kiện sống tồi tàn ở đây. Có kém thì cũng làm sao? Con người có một đôi tay, ta có thể tự cải tạo tất cả.”
Nàng nhíu mũi: “Dù sao huynh đã cố ý như vậy, ta có muốn huynh tìm người đến sửa sang, huynh cũng sẽ không chịu, vậy thì chỉ có thể tự lực cánh sinh thôi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play