Tô Bạch nhạy cảm nhận ra sau lưng có gì đó không ổn. Nhiệt độ cơ thể người kia mỗi lúc một cao, hơi thở dồn dập… còn có cả thứ gì đó khó nói thành lời.
Cô hơi tránh đi, nói nhỏ:
“Em mệt rồi, anh buông ra trước đi.”
Có lẽ tối nay được dỗ dành nên mới dịu lại, Cố Thành ngoan ngoãn thả lỏng vòng tay.
Tô Bạch thở phào như vừa thoát khỏi áp lực.
Cô quay lại, khẽ cười. Dưới ánh mắt đầy ngạc nhiên của Cố Thành, cô nâng mặt anh lên, dịu dàng nói:
“Giờ cũng muộn rồi. Em vẫn còn là học sinh, học hành mới là chuyện quan trọng. Ngày mai phải dậy sớm, nên anh về nghỉ ngơi đi, được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT