Tô Bạch chợt ngẩng lên, khẽ lùi lại một chút. Cô cảm giác không khí giữa hai người hơi lạ, nên nhanh chóng thu dọn sách vở và bài tập, đứng dậy:
– Cảm ơn nhé, cậu giảng rõ ràng lắm. Tớ biết làm rồi. À… trưa nay tớ nấu cơm, ăn sủi cảo được không?
Trên gương mặt Cố Thành, sắc hồng vẫn chưa tan hết. Anh cúi nhẹ môi và đôi mày, trông như có chút ấm ức. Một chàng trai cao lớn, ngồi xếp bằng trên thảm, chỉ lặng lẽ nhìn cô chăm chú. Ánh mắt ấy khiến Tô Bạch bất giác nhớ đến con chó nhỏ dưới mưa hôm nào – ướt sũng, đáng thương, chỉ chờ cô chìa tay ra ôm lấy, rồi sẽ trung thành cả đời.
– Tớ không kén ăn. Cậu nấu gì, tớ ăn nấy.
Tô Bạch nghĩ thầm: Đúng là dễ nuôi.
– Ừ.
Khi cô rời đi, Cố Thành cũng không chơi game nữa. Anh thu dọn đồ rồi về phòng ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play