Tô ba dựa vào thân hình cao lớn, rắn rỏi của mình, khéo léo chen ra một lối, dẫn theo hai đứa nhỏ bước lên xe buýt, trả luôn tiền vé cho cả ba.
Ông quay đầu dặn:
– Đừng ai móc tiền ra, ba trả rồi.
Cố Thành hơi ngại:
– Cảm ơn chú.
– Không có gì, không có gì. Chăm sóc mấy đứa nhỏ là chuyện nên làm mà.
Dù Tô ba đã mở đường, lên xe vẫn đông nghịt người, chẳng còn chỗ ngồi, chỉ có thể đứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play