Trong hẻm núi, sát khí tụ thành hắc phong gào thét thổi qua. A Liên đưa tay che trán, ôm chặt Lưu Ly Tôn trong lòng, căng ra một tấm màn bảo hộ hình cung ngược dòng đi vào. Đi xa hơn nữa, đó là vực sâu Ma giới, nơi mà ngay cả ma vật cũng hiếm khi hoạt động.
Ngày ấy, trong Đốt Thiên Trận, A Liên đẩy Bảo Nguyệt Lưu Ly Tôn đến lối ra, nhưng thế nào cũng không thể thoát ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn lỗ hổng bị xé rách ngày càng nhỏ lại. Nàng sốt ruột va chạm vào kết giới, nhưng lại bị tấm chắn vô hình đẩy bật trở lại. Một giọng nói non nớt kêu lên thảm thiết, tức giận hỏi: "Ngươi là ai?"
A Liên trực giác hắn có liên quan đến cục diện khó khăn trước mắt, hóa thành hình người phẫn nộ quát: "Thả ta ra ngoài!"
"Ngươi để lại Lưu Ly Tôn ta sẽ thả ngươi ra ngoài!"
"Tuyệt đối không!" A Liên ôm chặt Lưu Ly Tôn, nghiến răng nghiến lợi đáp. Trong cơn thịnh nộ, đôi mắt nàng mơ hồ hiện ra xoáy nước màu tím, tựa như dải ngân hà lưu động. Nàng nắm tay đấm mạnh vào kết giới, mặc kệ tiếng r*n rỉ của giọng nói không rõ kia, từng chút một, cho đến khi nghe thấy tiếng "rắc" vỡ vụn. Vết nứt lan rộng, tiếng "rắc" liên tiếp không ngừng, ánh sáng mặt trời xuyên qua khe hở nhỏ giúp A Liên khôi phục lý trí, nàng đẩy mảnh vỡ ra, tung người nhảy xuống.
Lại một lần nữa tỉnh lại, nàng đã ở thế gian.
Người phụ nữ ở làng chài nhỏ nói, họ phát hiện nàng bất tỉnh bên bờ sông khi đang giặt quần áo, liền mang nàng về nhà, tìm thầy lang chân đất trong làng. A Liên tỉnh lại nhìn thấy Lưu Ly Tôn nguyên vẹn không tổn hao gì mới chợt thả lỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play