"Được không?" A Liên ôm mấy cành hoa lê, nghiêng người dựa vào bàn gỗ sưa, nét mặt nhuộm vẻ u buồn.
Nỗi chán ghét nhẹ nhàng kia nhìn qua không hề khiến người ta ghét bỏ, ngược lại làm lòng người dấy lên sự thương tiếc, nhịn không được tò mò rốt cuộc chuyện gì khiến nàng không vui.
Chu Cảnh Vân ngừng bút vẽ, nói: "Kiên trì thêm một khắc nữa là được."
Nghe ngữ khí này, nhất thời không phân rõ ai mới là chủ nhân của Tùng Phong Uyển.
Chu Cảnh Vân ngồi thẳng tắp trước án thư, trước ngẩng đầu ngắm nghía hồi lâu, rồi lại cúi đầu tỉ mỉ miêu tả, tiếng bút cọ xát trên giấy sàn sạt khiến A Liên càng thêm mơ màng sắp ngủ.
"Được rồi," Chu Cảnh Vân thỏa đáng đặt bút vẽ xuống, cán bút và giá bút màu đen chạm vào nhau, phát ra tiếng vang.
Không thấy A Liên đáp lại, vừa ngẩng đầu lên, mới phát hiện nàng đã gục xuống bàn ngủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT