Thấy A Liên không lên tiếng, Đỗ Dư Thanh đi đến mép giường nàng ngồi xuống, mới phát hiện nàng đã ngủ, không khỏi bật cười, “Tâm thật lớn.”
Nơi này sóng gió nổi lên, nàng không lên tiếng đã thay A Liên chặn lại. Việc dơ bẩn trong kinh thành chỉ có nhiều chứ không ít, còn không biết là cảnh tượng gì.
Nàng đều ngủ không được, A Liên này đầu óc ngây thơ lại vừa chạm gối là ngủ say sưa.
Đỗ Dư Thanh cởi giày vớ lên giường, nhắm mắt chờ đợi cơn buồn ngủ.
Mới vừa nhìn thấy A Liên, nàng thầm nghĩ, người như thần tiên này sao lại lưu lạc đến hoàn cảnh như vậy, chắc chắn Chu công tử đã không nói thật với A Liên, mà là lừa gạt nàng đến đây.
Sau này ở chung, cảm thấy nàng nội tâm ngây thơ thuần khiết, giống như cô em gái xa xôi ở Tô Hàng của mình, liền theo bản năng che chở nàng.
Trời sáng rõ, Đỗ Dư Thanh ngồi trên xe ngựa, quay nhìn khe Lưu Vân tĩnh lặng trong ánh nắng xanh lam, vẫn còn chút cảm giác phù phiếm không chạm đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play