Giữa làn khói đen cuồn cuộn, ngôi miếu yêu phía sau lưng các nàng đang bốc cháy dữ dội.
Tự Quỳnh khom lưng đặt lại ngay ngắn đôi giày. Tô Khâm cũng khom lưng, nhẹ nhàng ôm lấy lưng nàng.
Tự Quỳnh khựng lại một chút. Nàng cuối cùng vẫn không đẩy hắn ra, hắn trông thật giống một đứa trẻ nhỏ đáng thương…
Dưới gió đêm, con Tuyết Xà khổng lồ đang lượn quanh trên nóc nhà, hạ thấp đầu xuống, khẽ động mi mắt về phía Tự Quỳnh. Đôi mắt nó trắng thuần khiết, tựa như hai viên ngọc không có thị giác.
Những thai phụ trong thôn được Tô Khâm đưa đến, từ trong phòng tránh nạn chạy ra, bật khóc quỳ xuống trước mặt Tự Quỳnh, từng người một gọi nàng là tiên sư, cảm tạ ân đức của nàng.
Tự Quỳnh có chút ngượng ngùng đứng dậy, bảo các nàng mau đứng lên, rồi nói rõ ràng rằng miếu yêu và đám hồ yêu đã bị diệt dưới thiên lôi kiếp. Không còn hồ yêu thao túng, đám chuột và chồn sẽ biến về nguyên hình, trở lại rừng núi, nên các nàng không cần lo lắng nữa. Người nhà của các nàng đang ở trong môn phái của nàng trên Thuần Dương Sơn, rất an toàn.
Đám thai phụ này bị giam cầm quá lâu, lại bị một phen kinh hãi, nếu để các nàng tự về nhà thì thật không yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT