Đến giờ phút này, Ngu Ý mới thật sự thấu hiểu Tiết Trầm Cảnh, con sứa quái này, bám người đến nhường nào.
Những xúc tu của hắn vô thức lan tỏa khắp trong ngoài căn nhà gỗ, khẽ khàng vơ lấy những chiếc lá trên cây, phủ đầy phòng. Khi Ngu Ý tỉnh giấc, mở mắt ra đã bị một màu xanh lục bao trùm. Dù Tiết Trầm Cảnh vẫn còn say ngủ, nhưng những xúc tu của hắn vẫn cần mẫn làm việc, xếp lớp những chiếc lá chồng chất lên nhau, như thể đang xây dựng một cái tổ mới.
"Ở trong tổ chim mấy ngày, giờ lại học đòi chim làm tổ à?" Ngu Ý lầm bầm, vươn vai duỗi chân. Ngay lập tức, vài xúc tu đang làm việc trên đỉnh đầu liền buông nhiệm vụ, vẫy vẫy rớt lá cây xuống, nịnh bợ tiến lại gần nhẹ nhàng cọ xát vào người nàng.
Ngu Ý liếc mắt nhìn Tiết Trầm Cảnh vẫn đang say ngủ, hắn rõ ràng còn chưa tỉnh.
Nàng đưa tay sờ lên một xúc tu, cảm nhận được một vết tích quen thuộc—là dấu răng mà nàng đã để lại.
“Dấu vết này sao còn chưa biến mất?” Ngu Ý nghi hoặc vuốt ve dấu răng. Tiết Trầm Cảnh từng chịu những vết thương nghiêm trọng như vậy còn có thể lành lại, vậy mà một dấu răng nhỏ lại không thể tiêu đi được.
Cũng giống như tính khí của chủ nhân nó, xúc tu này đung đưa trong lòng bàn tay nàng, rồi lại được voi đòi tiên quấn lên cổ tay nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT