Khi Hạ Tử Phong tỉnh táo trở lại, mọi chuyện đã xong.
Thu Ngọc bị hôn trên cổ đều là vết đỏ, hắn đã mặc lại y phục, nhưng nhìn kỹ vẫn có vài phần lộn xộn. Vừa rồi hai người cùng lúc mất kiểm soát, cũng may Hạ Tử Phong đối với Thu Ngọc ôn nhu, nên cũng không làm hắn bị đau.
Hai người vẫn là lần đầu ở bên ngoài làm chuyện riêng, Hạ Tử Phong chỉ cảm thấy trong lòng cực kỳ vui sướng, nhưng hắn cũng không thể quá đáng, bằng không với tính tình của Thu Ngọc thế nào cũng phải xấu hổ c·hết đi được.
Năm đó hắn có thể ôm được mỹ nhân về là dựa vào mười phần nhẫn nại, hiện giờ vẫn như cũ.
Thu Ngọc nói: “Ngươi, ăn một chút gì.” Lúc này hắn vẫn chưa quên mục đích ban đầu đến tìm Hạ Tử Phong.
Hạ Tử Phong tuy rằng chưa ăn cơm, nhưng đã "ăn" người hắn yêu nhất một lần, cảm thấy vô cùng thỏa mãn, giờ phút này mở hộp đồ ăn mà Thu Ngọc mang đến, nói: “Buổi tối ngươi cũng chưa ăn gì đi.”
Thu Ngọc thất thần, phỏng chừng còn đắm chìm trong chuyện vừa rồi, lung tung gật gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play