Hạ Tử Phong và Thu Ngọc vội vã đứng dậy, hai người cùng nhau ra cửa. Thu Ngọc có chút lo lắng. Hạ Tử Phong lén lút đưa tay vào trong tay áo rộng của cậu nắm lấy, bên ngoài không thể nhìn thấy.
Đi được một lúc, hai người mới buông tay ra. Nhưng sự căng thẳng trong lòng Thu Ngọc đã giảm đi rất nhiều.
Họ đến đầu thôn thì thấy Phương thị ăn mặc có chút rách rưới, gầy yếu, tóc đã nửa bạc. Nếu nhìn ở bên ngoài, không ai dám nhận.
Người xung quanh đều vây quanh Phương thị. Lâu rồi không đối diện với nhiều người như vậy, Phương thị có chút rụt rè.
Thấy Hạ Tử Phong, mắt Phương thị rưng rưng: “Con trai của ta.” Khi mẹ con ly biệt, Hạ Tử Phong còn nhỏ lắm. Nhiều năm không gặp, Phương thị chỉ cần thấy đứa trẻ nào cùng tuổi là lại cảm khái. Giờ thấy con ruột, nước mắt bà cứ tuôn trào như không thể ngăn lại.
Hạ Tử Phong còn anh tuấn và cường tráng hơn trong tưởng tượng của bà.
Hạ Tử Phong tiến đến ôm lấy nương hắn: “Nương, chúng ta về nhà đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play