Đem bọn họ hung hăng thu dọn một trận.
Lúc cũu cữu đi, hắn còn nói với Hạ Tử Phong: “Về sau nếu có người ức hiếp ngươi, cứ trực tiếp tới thôn Phương gia tìm ta.” Sau đó, hắn liếc nhìn người anh rể cũ bị đánh không nhẹ, hung hăng “phì” một tiếng, cực kỳ hả giận.
Trận đòn này đáng lẽ phải đánh từ 20 năm trước. Chỉ vì hành vi của hắn mà những cô nương Phương gia sau này đi lấy chồng ít nhiều đều bị ảnh hưởng. Thấy hắn bị đánh ngã xuống đất trông như một con rùa bị lật ngửa, nửa ngày đều không bò dậy nổi. Hôm nay ở đây đã có người thôn Xích Thủy, lại có những thanh niên thôn Phương gia tới chống lưng, sau khi sự thật sáng tỏ, ai cũng đừng hòng nói những lời lẽ không hay về người nhà lão Phương gia nữa.
Hạ Tử Phong nói với cũu cữu: “Nếu không bận thì tới trong nhà ăn một bữa.”
Cũu cữu nói: “Không được, ta còn có chút chuyện khác.” Sau đó, hắn còn từ trong ngực móc ra một cái tiểu cầu, được khâu bằng những mảnh da vụn, rất thích hợp cho tiểu hài tử chơi: “Cái này là cho Nhiên Nhiên, cũng không biết hắn có còn nhớ ta cái cũu gia này không.”
Hạ Tử Phong nói: “Lần sau ta dẫn hắn đi bái phỏng ngài.”
Cũu cữu nghe vậy thì rất vui vẻ, nói: “Vậy thì tốt quá.” Sau đó hắn phất phất tay, nói: “Được rồi, đừng tiễn nữa. Ta tự mình về được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT