Hạ Tử Phong và Thu Ngọc đều rất vui mừng, đặc biệt là Thu Ngọc, lần đầu tiên cậu thấy nhiều tiền như vậy.
Cậu xâu một xâu tiền lại để cất, nói: "Nếu lần sau còn có buôn bán như lần này, ta cũng sẽ làm." Mới đi chợ phiên một lần đã nếm được vị ngọt. Cậu còn muốn đi thêm vài lần nữa, kiếm thêm một chút.
Hạ Tử Phong nói: "Đây là cha của Cẩu Tử đã tìm mối cho chúng ta, ta cũng không tiện nhiều lần đều đi tìm hắn. Thôn trưởng Lục Tử có nói, qua một thời gian nữa em rể hắn chiêu người làm, đến lúc đó ta sẽ đi thử xem sao." Hai người đã có ruộng đất, thật ra sống trong thôn không tốn bao nhiêu tiền.
Nhưng mới phân gia ra, của cải còn quá mỏng. Vẫn phải kiếm thêm chút tiền, sau này sẽ tính toán kỹ lưỡng cho nhi tử của hắn.
Thu Ngọc giấu tiền ở một chiếc hộp nhỏ dưới ván giường, số còn lại thì đặt trong tủ. Hai người đã giao hẹn, dù là ai dùng tiền cũng có thể tùy ý lấy, xong việc thì nói lại với đối phương một tiếng là được.
Hạ Tử Phong nhìn thấy trời đã gần trưa, hai người trên đường đều đã ăn bánh ngô nên không đói. Hắn cũng để lại bánh màn thầu và dưa muối trong bếp cho nhi tử bảo bối.
Hạ Tử Phong nói: "Ngủ một giấc đã." Hôm qua nửa đêm thì nướng bánh, sau nửa đêm lại lên đường ra chợ phiên. Bây giờ cũng đã năm sáu canh giờ, thật sự có chút không chịu nổi, thế là hai vợ chồng liền đi ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT