Khi Nhiên Nhiên trở về, hắn kinh ngạc đến ngây người. Trong sân có đủ loại vải vóc, được giặt sạch và phơi trên những chiếc sào tre. Chúng đã tô điểm thêm sắc màu tươi đẹp cho cả cái sân nhỏ cũ nát.
Thu Ngọc nghe thấy tiếng nhi tử, vội vàng ra gọi: “Vào ăn cơm nào.”
Nhiên Nhiên đặt lồng thỏ vào một góc, chạy đến bên Thu Ngọc, vùi cả khuôn mặt nhỏ vào lòng cậu, nũng nịu nói: “Tiểu cha, đây là cái gì vậy ạ?”
Thu Ngọc nói: “Là vải vóc nhà ta mua về để ra chợ phiên bán.”
"À." Hạ Nhiên nhìn những tấm vải đẹp đẽ bay trong gió, có vẻ rất vui vẻ, liền đi theo Thu Ngọc đến bàn ăn.
Thu Ngọc thương nhi tử không ăn được lương thực thô, nên đã trộn thêm một ít bột mì trắng vào bánh màn thầu, rồi xào cải trắng.
Cả nhà bận rộn cả ngày nên đều cảm thấy đói bụng. Ai nấy cũng ăn rất nhiều. Thu Ngọc đã hấp một nồi lớn, định để dành cho bữa sáng mai, nhưng không ngờ ăn xong chẳng còn thừa cái nào. Cả hai cha con nhà này đều rất thích ăn bánh màn thầu trộn bột gạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play