Thịnh Văn Việt dù có nghĩ nát óc cũng không ngờ rằng đáng lẽ ra họ đã có một đứa con.
Đừng nói Thịnh Văn Việt, ngay cả ba mẹ Thịnh cũng không thể chịu đựng nổi. Mẹ Thịnh suýt ngất xỉu, may mà ba Thịnh đỡ kịp. Họ đã mong cháu bấy lâu nay, nếu không có chuyện gì, giờ đứa bé ấy đã hai tuổi rồi.
Hội hóng dưa cũng đờ người.
Quý Phi ngơ ngác, không thể tin nổi mình đã bỏ lỡ một cú dưa cực lớn như vậy. Bởi vì hệ thống của cô phải do cô tự tìm tòi thì mới biết được câu trả lời, chứ không tự động hiển thị ra.
[Còn có loại dưa này sao? Để mình xem nào, trời ơi, đúng là đã từng có thật! Thực ra nhiều năm qua họ không có con là vì cả hai quá mệt mỏi, không có thời gian để chuẩn bị mang thai, có thể có bầu được cũng coi như là một bất ngờ.]
[Nhưng với tính cách của Nguyễn Giai, nếu không chắc chắn về tình yêu của họ, cô ấy nhất quyết sẽ không muốn có con. Cô ấy không phải kiểu phụ nữ sẽ thảm hại lợi dụng con cái để làm lợi thế trói buộc đàn ông. Cô ấy chỉ cảm thấy đứa trẻ đó là gông xiềng trói buộc mình.]
"Tại sao… tại sao không giữ lại, tại sao không nói cho anh biết, nếu anh biết, anh nhất định… anh chỉ phạm một sai lầm nhỏ thôi, em phải cho anh cơ hội sửa sai chứ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play