"Bộ này hình như không phải chị Nguyễn Giai đặt trước, chỉ là chị cầm trước thôi. Hơn nữa, nó chưa chắc đã hợp với chị, mà em thì thực sự rất muốn mua nó," Vương Gia Ni không vội không vàng, mặt tươi cười rạng rỡ, ra vẻ rất thạo đời.
"Thì ra là thế, không phải tình cờ gặp, mà là cô cố tình đến đây để giành đồ với tôi?" Sắc mặt Nguyễn Giai tái mét, rõ ràng là tức giận không hề nhẹ. "Thật không biết xấu hổ."
 
Tuy rằng đeo kính râm, nhưng vẫn có thể nhìn ra vẻ mặt Vương Gia Ni biến dạng trong một khoảnh khắc.
"Tôi không có giành, có những thứ đã định là của ai thì là của người đó, cố chiếm cũng vô ích," Vương Gia Ni nói, tay nhẹ nhàng vuốt ve chiếc váy đuôi cá, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
Lời này rốt cuộc là nói về chiếc váy hay là về người vậy!
Cô nhân viên cầm chiếc váy đã đổ mồ hôi đầm đìa. Ai mà không hiểu màn đấu khẩu này giữa hai người phụ nữ, mà oái oăm thay, cả hai đều là những vị khách không dễ đắc tội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play