Cách điều tra tỉ mỉ, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào như vậy, chẳng khác nào đối xử với cô ta như một phạm nhân, cố gắng tìm ra bằng chứng phạm tội.

Ban đầu, thư ký Kim nghĩ rằng dù chuyện cô ta ra vào văn phòng bị bại lộ, Tần Hàm vì tính cẩn trọng cũng chỉ điều tra qua loa, sẽ không đi sâu đến mức này. Vì vậy cô ta đã không xóa đi những đoạn camera giám sát. Cô ta thật sự không ngờ Tần Hàm lại có thể lạnh lùng và vô tình đến vậy khi xử lý chuyện liên quan đến cô ta.

Thư ký Kim bất lực ngã khuỵu xuống sàn, nhận thức này khiến cô ta sụp đổ.

Nhưng người sụp đổ hơn cả là Đường Tuấn.

"Chuyện này thật sự là em làm sao, em... em tại sao chứ?!" Mắt Đường Tuấn đỏ hoe, cảm xúc cực kỳ kích động, anh ta nắm lấy cánh tay thư ký Kim, điên cuồng chất vấn.

Đường tổng cảm thấy con trai mình quá mất mặt, vội vàng kéo Đường Tuấn lại: "Còn tại sao nữa, vì tranh giành tình cảm chứ sao. Muốn loại bỏ Tần phu nhân, rồi tự mình lên thay."

Đường Tuấn nghe xong, như sét đánh ngang tai: "Em thích Tần Hàm ư! Không, không thể nào!"

Đường tổng chỉ muốn ôm đầu. Con trai ông ta mù đến mức nào vậy, nhiều người đều nhìn ra, mà nó lại không thấy.

Quý Phi cũng có suy nghĩ tương tự:

[Đường Tuấn thật sự mù mà, hắn thích thư ký Kim đến thế mà không biết thư ký Kim thích Tần Hàm!]

Trong lúc Quý Phi thầm rủa, cô ngẩng đầu lên thì thấy vẻ mặt bình tĩnh của Tần Hàm thoáng qua một chút kinh ngạc.

[Trời ạ, lẽ nào Tần Hàm từ đầu cũng không nhận ra thư ký Kim thích mình? Đây là loại đàn ông đầu gỗ gì vậy!]

Tần Hàm vì tiếng lòng của Quý Phi mà tai nóng bừng, gương mặt tuấn tú dần trở nên mất tự nhiên.

Chuyện gì đang xảy ra vậy! Chẳng phải là kẻ thù mua chuộc thư ký Kim để đánh cắp bí mật thương mại, rồi bắt Quý Phi làm vật thế thân sao? Thư ký Kim thích anh ư? Sao có thể! Cô ấy không phải…

"Không phải, không phải như vậy, em không hề có tư tâm!" Thư ký Kim đột nhiên hoảng loạn kêu lên. Cô ta lo lắng nhìn Tần Hàm nói: "Em thừa nhận những chuyện này là em làm, nhưng tuyệt đối không phải như mọi người nghĩ! Em làm vậy là để giúp Dư Chỉ!"

Cả phòng im lặng trong giây lát.

Dư Chỉ, đó chính là...

Sắc mặt Tần Hàm cũng thay đổi: "Cô nói cái gì?"

Thư ký Kim vội vã nói: "Dư Chỉ sắp về nước."

Đồng tử Tần Hàm khẽ run, anh lúng túng liếc nhìn Quý Phi.

Quý Phi: [Dư Chỉ, mình biết. Là bạch nguyệt quang của Tần Hàm, người đã nhẫn tâm rời bỏ anh ấy nhiều năm trước. Họ từng là một cặp trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ rất đẹp đôi trong giới hào môn.”]

Tần Hàm: Cô lại biết rồi…

Quý Phi: [Nhưng chuyện này thì liên quan gì đến thư ký Kim?]

Tần Hàm nghiêm nghị nhìn thư ký Kim. "Đúng vậy, liên quan gì đến chuyện cô làm!"

Thư ký Kim như vớ được cọng rơm cứu mạng, nói tuột ra hết: "Em và Dư Chỉ là bạn thân. Ngày xưa cô ấy rời xa anh là do bất đắc dĩ. Em không muốn hai người bỏ lỡ nhau vì hiểu lầm, em biết anh sẽ không tùy tiện ly hôn, nên em tình nguyện làm người xấu này, hy vọng có thể tạo cơ hội cho anh và Dư Chỉ."

Nói xong, thư ký Kim cúi đầu, vẻ mặt khổ sở, như thể những việc cô ta làm đều là vì bất đắc dĩ.

Thư ký Kim thực sự là bạn thân của Dư Chỉ. Nhờ mối quan hệ này mà họ mới quen biết nhau. Nếu không, khi tuyển cô ta vào tập đoàn, Tần Hàm đã không yên tâm giao cho cô vị trí thư ký, dành cho cô ta sự tin tưởng tuyệt đối.

Từ thời đại học ngây thơ, thư ký Kim đã chứng kiến toàn bộ mối tình đó và thường xuyên giúp đỡ họ. Vì vậy, trước đây khi mọi người đồn đoán thư ký Kim thích anh, Tần Hàm đều thấy không thể nào.

Mọi người có mặt đều có chút giật mình, cảm thấy câu chuyện thật vòng vo. Tuy nhiên, cũng không có nhiều người tin, dù sao thì không ai mù cả, thư ký Kim rõ ràng là chỉ có Tần Hàm trong mắt. Chỉ là lần đầu tiên họ nghe nói thư ký Kim lại là bạn thân của mối tình đầu Tần tổng. Mục đích của cô ta là gì, giờ mọi người cũng đã hiểu rõ.

Khoan đã, còn một chuyện hot hơn nữa. Mối tình đầu của Tần tổng sắp quay về? Chuyện chia tay năm xưa là hiểu lầm?

Ánh mắt mọi người điên cuồng lén lút nhìn Tần Hàm, cứ nghĩ anh sẽ truy vấn. Nhưng hiện tại, Tần phu nhân Quý Phi đang có mặt.

Mọi người kích động: Chiến trường 'Tu La tràng đây rồi!

[Cái gì mà “bất đắc dĩ”, cái gì mà “hiểu lầm”, tôi thấy...”]

Tần Hàm vội vàng ngắt lời. Anh không muốn bị Quý Phi hóng chuyện thêm nữa.

"Vì tư lợi cá nhân mà khiến tập đoàn chúng ta tổn thất lớn như vậy, lại còn vu khống người khác, bất kể lý do gì cũng không thể tránh khỏi bị truy cứu trách nhiệm." Tần Hàm lạnh lùng tuyên bố.

[Đúng đúng đúng, huống hồ lý do đều là bịa đặt.] Sự chú ý của Quý Phi lập tức bị chuyển hướng. Dù sao thì, bệnh chung của người trẻ là khó tập trung mà. [Nhưng tại sao lại đột ngột bịa ra cái lý do này nhỉ? Để mình xem nào!]

Tần Hàm đang định nói về cách xử lý, thì nghe đến đây, anh cũng có chút tò mò.

[À! Ban đầu cô ta ngấm ngầm ám chỉ mối quan hệ không đơn giản giữa cô ta và Tần Hàm, để mình nổi điên và làm ầm ĩ. Cô ta định từ từ đuổi mình đi, rồi chiếm lấy Tần Hàm. Ai ngờ Dư Chỉ lại sắp về nước. Cô ta biết mình không phải đối thủ của bạch nguyệt quang nên muốn tranh thủ thời gian để trở thành Tần phu nhân trước khi Dư Chỉ quay lại.]

[Thảo nào lại ra tay tàn độc với mình như thế, bất chấp những sơ hở trong cái bẫy này.]

[Giờ bị vạch trần, cô ta đành lấy Dư Chỉ làm cái cớ, giả vờ như tất cả chỉ là nhất thời hồ đồ vì người khác, hy vọng Tần Hàm sẽ xử lý nhẹ tay. Nhưng nếu Tần Hàm biết cô ta thích anh ấy, và mọi chuyện đều là do cô ta làm vì tư lợi, thì Tần Hàm chắc chắn sẽ không tha thứ, và cô ta sẽ không còn cơ hội nào nữa.]

[Ha ha ha, cô ta đúng là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng. Dù Tần Hàm có ngốc đến đâu cũng sẽ không tin cái lý do này đâu.]

Tần Hàm, người suýt chút nữa đã tin tưởng: ...

Nhớ lại đủ chuyện đã qua, mỗi lần Quý Phi bình tĩnh đến tìm anh, chỉ một lát sau lại xảy ra cãi vã với thư ký Kim. Thư ký Kim thì luôn đóng vai người bị ấm ức, bất lực, làm cho Quý Phi càng trở nên điên cuồng.

Trước đây, Tần Hàm luôn cho rằng đó là lỗi của Quý Phi. Giờ đây nghĩ lại, anh cảm thấy vô cùng áy náy. Trong lòng anh cũng càng thêm chán ghét thư ký Kim. Anh không có hứng thú chất vấn thêm, lạnh lùng nói: "Báo cảnh sát xử lý."

Thư ký Kim đột nhiên ngẩng đầu, cả người như bị rút hết sức lực. Cô ta không thể tin được: "Tần Hàm, em làm như vậy là vì..."

"Có gì, nói với cảnh sát."

Sự tàn nhẫn và dứt khoát của Tần Hàm khiến mọi người căng thẳng, cuối cùng anh vẫn chọn cách xử lý nghiêm trọng nhất.

"Tần Hàm!" Thư ký Kim sụp đổ, điên cuồng muốn kéo Tần Hàm lại, nhưng bị anh né tránh. Cô ta không cam lòng, giận dữ chỉ vào Quý Phi: "Cô ta thì được ly hôn, lại còn được đường lui, tại sao với em thì lại tàn nhẫn như thế! Em không có công lao thì cũng có khổ lao, theo anh mười năm, anh lại đối xử với em như vậy sao?"

Lúc này, Tần Hàm mới nhìn cô ta một cái: "Bởi vì cô không phải phu nhân của tôi."

Một câu nói tưởng chừng đơn giản nhưng lại chứa đựng rất nhiều ý nghĩa, giống như một nhát kiếm xuyên thấu trái tim. Thư ký Kim sững sờ.

Sau đó, các nhân viên liên quan bị cảnh sát đưa đi. Quý Phi cũng buộc phải cùng đi một chuyến đến đồn cảnh sát.

Trong lúc đó, Đường Tuấn thậm chí còn muốn nhận hết trách nhiệm về mình. Vì anh ta tin vào câu chuyện giúp bạn thân của thư ký Kim, nên vẫn tiếp tục làm "chó liếm", khiến Đường tổng tức đến ngất xỉu.

May mắn là bằng chứng rõ ràng, Đường Tuấn muốn nhận tội cũng không được.

Lần cuối cùng gặp thư ký Kim, cô ta điên cuồng gào lên với Quý Phi: "Chờ Dư Chỉ quay về, Tần Hàm nhất định sẽ ly hôn với cô. Đừng có mà vui mừng quá sớm!"

Lời thoại đậm chất phản diện này, nhưng trong đầu Quý Phi lại tràn đầy sự mong chờ: [Thật sao?! Vậy thì nhanh lên nào!]

Tác giả có lời muốn nói: Yên tâm, nam chính trong sạch cả về thể xác lẫn tinh thần, không độc hại. Nữ chính sẽ không bao giờ chịu ấm ức, và sẽ có một kết thúc vui vẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play