Mắt Tần Dung đỏ hoe ngay lập tức, mũi cũng đỏ theo. Cô có vẻ dễ khóc, dù chưa kịp phản bác câu nào, nước mắt đã chực trào ra, miệng mếu máo đầy tủi thân.
[Ôi tội nghiệp, đúng là không thể thấy em gái nhỏ khóc được, Tần Hàm quá đáng thật.]
Tần Hàm: Anh chỉ bình tĩnh đưa ra một lời khuyên thôi mà.
[Hôm nay một ngày mà thấy hai người nhà họ Tần khóc rồi.]
Ba Tần và Tần Hàm: Hả? Còn ai nữa?
Tần Triều: Khụ khụ khụ!
[Người nhà này ai cũng hay khóc thế à? Mà đều vì chuyện tình cảm cả.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT