Mãi đến buổi trưa tan học, Mặc Dương mới đóng gói cơm sườn kho tàu và chuẩn bị mang về ký túc xá ăn. Thực ra mục đích thật sự của cậu là muốn xem bạn học người chơi Tống Ngạo Thiên ở phòng bên cạnh rốt cuộc thế nào rồi? Mặc dù bạn học Bạch Hồ nói muốn bốn người sống với nhau một cách hòa thuận và yêu thương, nhưng cậu luôn cảm thấy “hòa thuận và yêu thương” này có thể không cùng loại với “hòa thuận và yêu thương” mà cậu tưởng tượng.
Cậu ngồi trong phòng mình vừa ăn vừa dán tai vào tường để nghe động tĩnh bên phòng bên cạnh, nhưng lúc này cậu không nghe thấy âm thanh kỳ lạ nào. Nhưng sau khi ăn xong cơm sườn kho tàu, cậu lại dán tai vào tường, thì đã nghe thấy âm thanh “không hòa thuận” khiến người ta đỏ mặt tía tai từ bên tường truyền sang rồi.
Trời đất ơi.
Cả khuôn mặt Mặc Dương đều hơi đỏ lên. Giữa ban ngày ban mặt, lại còn làm, làm chuyện đó nữa sao?! Trái phép giữa ban ngày ban mặt thế này à!
Cậu nghe một lúc, cảm thấy độ xấu hổ ngày càng tăng, không thể tiếp tục nghe nữa. Thế nhưng cậu lại nghe thấy giọng nói của Tống Ngạo Thiên đột nhiên thay đổi, mang theo chút hoảng sợ và van xin.
“A, Bình Bình à… đủ rồi… đã ba lần rồi, tôi, tôi không còn chút sức lực nào nữa.”
“Ngoan, tôi, tôi sẽ thỏa mãn cậu vào buổi tối… á!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT