Quý Hàn Bách cảm thấy trước khi Phó Lâm chuyển đi, chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói với người nhà của mình, nên hắn đi về trước. Hắn cũng cần phải về nhà cũ một chuyến, dọn dẹp những đồ cần thiết.
Phó Oánh tiễn hắn ra cửa, lúc này mới trở lại phòng Phó Lâm, ngồi xuống giúp hắn thu dọn hành lý.
"Thật ra cũng không có gì nhiều để dọn, một vali là đủ rồi." Hắn nói.
Phó Oánh nói: "Những năm này, con với dì chịu không ít khổ. Dì cũng không mua được cho con thứ gì."
Những món đồ quý giá của Phó Lâm rất ít. Một phần là do không có tiền, một nguyên nhân khác là họ thường xuyên chuyển nhà, rất nhiều thứ vác đi vác lại rồi cũng vứt bớt. Còn lại vài món, đều là những thứ rất dễ mang theo.
Phó Lâm nói: "Đây không phải là khổ tận cam lai rồi sao."
Phó Oánh cười cười, nói: "Quý Hàn Bách thật sự là một người đàn ông tốt. Cậu ấy đối với con thế nào, dì không dám nói trước tương lai, nhưng những gì cậu ấy làm cho con hiện tại cũng đã rất hiếm có rồi. Chỉ là không biết gia đình cậu ấy có thái độ gì, có lẽ cửa ải này cũng không dễ qua đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT