Thời Nỉ Điệp có chút hoảng hốt, trong lòng rối bời, đầu óc thì mờ mịt.
Mọi chuyện sao lại thành ra bi tráng thế này? Nàng nhìn Nhiếp Quy Tầm đang quỳ trên đất, lại nhìn vẻ mặt bi thương của mấy vị trưởng lão.
"Khoan đã, khoan đã nào!"
Nàng vội vàng lên tiếng, giơ hai tay lên: "Chúng ta không có ác ý gì cả, hơn nữa, chúng ta là tông môn đứng đắn. Không tin, cứ để mấy đứa này vẽ trận cho các vị xem, ta thật sự sẽ dạy dỗ chúng đàng hoàng mà."
Hành Minh liếc cũng không thèm liếc nàng, chỉ nhíu mày nhìn Nhiếp Quy Tầm dưới đất.
Bỗng nhiên, hắn vung tay áo, một đạo quang hình cung màu lam đột ngột đánh về phía Nhiếp Quy Tầm!
Vẻ mặt Thời Nỉ Điệp nghiêm lại, theo bản năng giơ tay, ánh đỏ lóe lên, tức khắc hất văng đạo quang hình cung kia!
Sắc mặt nàng cũng lạnh xuống, tay vừa nhấc, Nhiếp Quy Tầm không tự chủ đứng lên. Thời Nỉ Điệp trầm giọng nói: "Đều là tông chủ cả, muốn đánh thì đấu một mình đi. Ỷ lớn hiếp nhỏ tính là bản lĩnh gì?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT