Khăn che mặt của Vu Nga đã chẳng còn, hẳn là bị vứt đi trong lúc bị bắt đến đây. Khuôn mặt nàng nhỏ nhắn như bàn tay, trắng ngần như ngọc, đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, chiếc mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ thắm như son.
Nhưng điều khiến Tinh Uyên câm lặng, chính là đôi mắt lưu ly kia.
Trong đôi mắt ấy dâng lên một làn thu thủy, chầm chậm lăn dài trên gò má. Dưới ánh lửa, chúng trở thành những dòng sông lấp lánh, rực rỡ. Đôi mắt nàng tràn ngập ai oán và đau đớn, nhìn thẳng vào hắn.
Tinh Uyên theo bản năng cúi đầu, liền thấy vật mà nàng đang ôm chặt trong lòng.
Đó là một đứa trẻ tím tái, gần như đen thẫm, nom chỉ chừng bảy tám tuổi. Không có tứ chi, thân thể trần trụi gắn liền với cái đầu to dị thường.
Đứa trẻ vẫn còn há miệng, phát ra những tiếng "hú...hú..." vô thức, hai mắt chỉ còn tròng trắng dã, không mở lớn được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play