Rời xa chốn ồn ào náo nhiệt, Hạc Lan Sơn men theo mùi hương quen thuộc của Thời Nỉ Điệp mà tìm đến khu vực phía sau núi.
Kể từ khi Điệp Vân Tông hóa thành phù không đảo, dù có Doãn Minh Trạch thường xuyên lên đảo tiếp tế, cuộc sống vẫn ít nhiều bất tiện. Vì thế, phía sau núi được sư tôn vun trồng thêm ít rau quả và cây trái, tạo nên một khung cảnh điền viên thôn dã đầy thú vị.
Điệp Vân Tông có lẽ là môn phái tu tiên mang hơi thở cuộc sống nhất. Thời Nỉ Điệp trước đó còn hào hứng nói sẽ làm rượu trái cây, nhưng chỉ được ba phút cao hứng, chuyện này lại bị gác xó.
Hạc Lan Sơn nghĩ đến đó, khẽ thở dài.
Sư tôn giờ trông vẫn tinh nghịch như xưa, chẳng có vẻ gì là bị ám ảnh bởi chiến tranh. Xem ra trận phong ma đại chiến năm xưa chỉ khiến nàng tổn thất tu vi, chứ không gây ra vết thương lòng nào.
Đáng tiếc, hắn lại hoàn toàn không nhớ nổi tình hình chiến đấu lúc ấy, ký ức trống rỗng. Nhưng mọi người đều an ủi hắn rằng như vậy cũng tốt, bởi trận chiến ấy vô cùng thảm khốc, nếu nhớ rõ, có khi lại bị tổn thương tinh thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT