Cũng may Hành Minh không sa đà vào chủ đề này quá lâu. Hắn buông tay ra, tựa người về chiếc bảo tọa bọc da thú màu tối. Đôi mắt vừa khép hờ lại mở ra, vẻ thâm trầm khó dò trong đáy mắt biến mất, lại trở về dáng vẻ ôn nhã thường ngày.
Thời Nỉ Điệp ngập ngừng một chút, rồi lại rụt tay đang định đưa vào tay áo lại. Nàng im lặng vài giây, cất tiếng hỏi: "Tông chủ có hứng thú với luyện khí lắm sao?"
"Cũng không hẳn," Hành Minh thoáng lộ vẻ cười khổ: "Như ta đã nói, hiện tại chúng ta đang tìm cách hấp thụ và chuyển hóa linh năng. Nhưng mấy chục năm qua, đi đường vòng không ít, vẫn chưa tìm ra được phương pháp nào hữu hiệu."
Thời Nỉ Điệp biết đây là đoạn cốt truyện quan trọng, nên không ngắt lời mà chỉ im lặng lắng nghe.
Trong nguyên tác, cốt truyện về Đại Diễn Sơn được nhắc đến rất ít, Thời Nỉ Điệp chỉ nhớ loáng thoáng vài chi tiết.
Hàng ngàn năm trước, các tu sĩ đều ngự kiếm mà đi. Những nơi xa xôi hẻo lánh, việc ngự kiếm tốn quá nhiều sức lực và thời gian. Việc vận chuyển vật tư cũng vô cùng bất tiện, chỉ có thể dùng đường bộ.
Lúc này, các khí tu của Đại Diễn Sơn đã chế tạo ra một loại phi hành linh khí chở người – tàu bay.
Tàu bay có thể chở hàng chục người, tự động hấp thụ linh khí trong môi trường. Phần năng lượng còn thiếu chỉ cần bổ sung thêm chút ít linh thạch là có thể vận hành.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play