"Minh Trạch!" Phù Hương kinh hô, A Nặc cũng lộ vẻ mặt kinh hãi, cả hai cùng chạy đến bên cửa sổ. Màn đêm đen kịt, bóng dáng Doãn Minh Trạch đã sớm biến mất.
"Muội muội, đừng nhìn nữa." Thời Nỉ Điệp thấy Phù Hương mang vẻ mặt buồn bã, không khỏi an ủi, "Nhìn cái kiểu này, rõ ràng là một tên hải vương."
Đừng nói thân phận phú nhị đại là giả, đến cả mặt mũi cũng là đồ giả!
Còn thích lôi ra làm trò (con rối), đây đích thị là đặc điểm của kẻ nghèo rớt mồng tơi!
Tiễn Phù Hương vừa mới chớm nở tình yêu đã phải nếm trái đắng cùng A Nặc vẫn giữ thái độ thờ ơ, Vân Lâm một bên nhận lấy chiếc trâm cài từ tay Thời Nỉ Điệp, nhíu mày ngẩng đầu nhìn ngắm, vẻ mặt ghét bỏ: "Còn tặng đồ đã dùng rồi, keo kiệt quá!"
"Sư tôn quen biết hắn?" Hạc Lan Sơn quan tâm đến một vấn đề khác: "Sao hắn lại biết thân phận của người?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play