Trăng lu mờ, gió rít gào, Thời Nỉ Điệp dẫn theo hai đứa nhãi con lén la lén lút mò đến phế tích Hoàn gia.
Phải công nhận, Hoàn gia không hổ danh là thế gia y tu trứ danh Kiệt Châu phủ. Chỉ một mảnh phế tích rộng lớn đổ nát này thôi cũng đủ thấy được cảnh tượng thịnh vượng ngày xưa. Những cột gỗ cổ trầm bị thiêu rụi đen ngòm, vẫn ngoan cố, lặng lẽ đứng sừng sững trong bóng đêm. Tựa như bộ hài cốt kiêu hãnh, đến chết vẫn không chịu cúi đầu.
"Ghê... ghê gớm thật." Vân Lâm lắp bắp: "Nhà em út to lớn vậy sao? Trông giàu có quá chừng."
"Ăn cái này trước đi." Thời Nỉ Điệp kéo Vân Hạc lại gần, dúi vào tay mỗi người một viên: "Tránh dịch đan."
Từ khi hệ thống mở chức năng ngẫu nhiên, nàng vẫn duy trì thói quen mỗi ngày điểm 50 lần vật phẩm tốt. Tránh dịch đan này cũng tích góp được một lọ nhỏ, không ngờ lúc này lại dùng đến.
Ba người đứng ở cửa, bị bóng tối bao trùm. Gió lạnh từ những lỗ hổng nơi cửa luồn qua, phát ra tiếng rít não nề... Nghe như tiếng kêu thảm thiết của người sắp chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT