Hoàn Cửu Đăng ngẩn ngơ nhìn theo bóng người khuất dạng, rồi lại liếc mắt về phía Thời Nỉ Điệp, sau đó là hướng Nhiếp Quy Tầm vừa biến mất. Có lẽ cảm nhận được không khí quái dị, cái miệng nhỏ luôn bô bô cũng im bặt.
Có lẽ bởi vì Thời Nỉ Điệp xưa nay vẫn luôn như một bà mẹ già, tay trong tay dẫn dắt bọn hắn luyện cấp đánh quái, đột nhiên buông tay để một người tự thân vận động, khiến người ta có chút không quen.
Huống chi kia lại là Cực Hỏa Điện, một trong sáu đại tiên môn lừng lẫy – sao có thể yên tâm đến vậy?
"Các ngươi làm ơn đi, hiện tại tu vi ra sao chẳng lẽ tự các ngươi không rõ?" Thời Nỉ Điệp trừng mắt nhìn bộ dạng co rúm như cún của hắn, nói: "Trước kia lão tam đã có thể treo lên đánh một đám tiểu bối của sáu đại tiên môn, hiện tại cảnh giới của các ngươi còn cao hơn hắn lúc ấy. Chẳng lẽ bị vi sư chăm sóc quá kỹ nên quên mất đường đi rồi hả?"
Nghe nàng nói vậy, thần sắc hai người kia mới dịu đi phần nào.
Chủ yếu là mấy tháng nay Thời Nỉ Điệp chu toàn mọi việc quá mức, thiếu chút nữa là đút cơm đến tận miệng bọn họ – hiện tại đột ngột buông tay, khiến mọi người có chút không biết làm sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT