Thời Nỉ Điệp cạn lời ngẩng đầu nhìn đám đông hóng chuyện phía trên, rồi lại quay sang nhìn ba vị Kim Cương trợn mắt há mồm. Cuối cùng, nàng mới dời ánh mắt xuống thiếu niên trong lòng ngực.
Thiếu niên này chỉ là một phàm nhân, dáng người cao nhưng gầy đến mức yếu đuối, rõ ràng là thiếu dinh dưỡng. Dung mạo thì thanh tú, nhưng suy cho cùng... vẫn chỉ là một phàm nhân.
Người tu tiên từ lâu đã loại bỏ trọc khí trong cơ thể, được linh khí tẩm bổ. Dù không phải ai nấy đều tuấn tú mỹ lệ, khí chất toàn thân vẫn khác biệt rất nhiều so với phàm nhân.
Đúng là có người lớn lên không được đẹp, nhưng so với tỷ lệ đó ở người phàm thì vẫn cao hơn nhiều. Chỉ cần làn da ngọc khiết trong suốt, hoặc mái tóc đen nhánh mượt mà, đôi mắt sáng ngời, đều hơn hẳn người thường mấy con phố.
Huống chi, nguyên chủ lại có khẩu vị tinh tế, các đệ tử của Điệp Vân Tông ai mà chẳng là mỹ nam? Chưa kể ba vị đằng sau kia, tùy tiện chọn một người ra cũng là mỹ nam tuyệt đỉnh, ngay cả đám tiểu đậu đinh chưa trổ mã, mỗi người cũng là một mầm mỹ nhân, lại đủ dáng vẻ mập ốm cao thấp khác nhau.
Cho nên, khi Thời Nỉ Điệp nhìn thấy mỹ mạo thiếu niên trong lòng, tâm như mặt nước phẳng lặng, nàng buông hắn ra: "Ngươi không sao chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play