Sau khoảng một canh giờ, Thời Nỉ Điệp miệng ngậm một chiếc kẹo hồ lô đỏ chót, dáng vẻ bán lục thân bất nhận, nghênh ngang bước đi trên đường lớn. Theo sau nàng là ba đại đệ tử, tay đã lỉnh kỉnh đủ loại quà vặt – tất nhiên là để dâng lên sư tôn.
Nhiếp Quy Tầm và Hoàn Cửu Đăng liếc nhìn nhau, rồi im lặng dồn ánh mắt về phía Hạc Lan Sơn, người đáng lẽ phải có trách nhiệm kiểm soát đôi tay không ngừng vung tiền của sư tôn.
Hạc Lan Sơn nhún vai: “...Nhìn ta làm gì? Lão đại chỉ dặn đừng để sư tôn mua đồ lớn, bị lừa gạt thôi.”
Vậy mua cả đống đồ ăn này không tính là bị lừa đấy à?
"Sư tôn thì đúng là không bị lừa," Hoàn Cửu Đăng nhìn hai bàn tay mình đã chật ních, đến khe hở giữa các ngón tay cũng bị nhét đầy, rồi lại nhìn đống quà vặt mỗi thứ chỉ cắn một miếng của sư tôn: "Vấn đề là cái dạ dày của ta e là chịu không nổi mất."
Cứ mỗi thứ cắn một miếng rồi bỏ dở, chẳng phải bọn hắn phải dọn dẹp tàn cuộc sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT